Cây gạo và tuổi thơ
Tháng ba thôi thúc ta về thăm gốc gạo
Kẻo lạc mùa không gặp được cố tri
Đã bao năm tháng xô đẩy ta đi
Đường đời xa tít ta không về chốn cũ.
Ta chạy trốn tuổi thơ ta lưu lạc
Gốc gạo già có còn nhớ ta chăng?
Dưới tán cây ta chơi đáo, chơi khăng
Kho tiền ngói ta nhờ cây giữ hộ.
Trên ngọn cây có còn chăng tổ quạ
Lũ quạ bay về rộn rã tiếng qua qua.
Thân cổ thụ vỏ sần sùi gai góc
Đỏ đầy cành, hoa vào mùa thắp lửa
Hoa xoay xoay theo gió nhảy dù
Nhặt cánh hoa rơi dán mặt mũi chơi đùa
Lè lưỡi nhìn nhau trẻ trâu cười nắc nẻ.
Tháng ba rồi, ta lại thêm một lần lỡ hẹn
Hoa gạo ơi, thắp lửa đỏ soi đường
Hãy cho ta thoát khỏi chốn mê cung
Để trở lại tuổi thơ trong trẻo ấy!
(Trích Trên đường gió thoảng, Nguyễn Như Mai, NXB Hội Nhà văn, 2022)